Sự tương phản giữa triều đại David Moyes và triều đại Sir Alex ngày một thách thức lòng kiên nhẫn và sức chịu đựng của những người yêu MU. Dù cảm thông về khía cạnh chuyên môn bởi nhiệm vụ quá gian khó, nhưng người ta vẫn trách Moyes bởi sự yếu ớt ông đã thể hiện. Giá như Moyes cũng có khả năng của một “chiếc máy sấy”...
Khi huấn luyện viên ở thế yếu
Chẳng mấy ai hoàn toàn tin rằng ở MU bây giờ, huấn luyện viên thực sự là người “to” nhất, thét ra lửa và nắm quyền sinh sát, khiến cầu thủ nể trọng. MU, với một thói quen 26 năm ròng mang tên “Sir Alex”, rõ ràng rất khó có thể tiếp nhận một vị thuyền trưởng kém danh tiếng hơn, ít huy tín hơn, thiếu kinh nghiệm hơn một cách dễ dàng. Nếu là Mourinho, Pep Guardiola, Jurgen Klopp, vv… thì đã khác, nhưng “ông ấy” chỉ là David Moyes.
HLV David Moyes chưa bao giờ hoàn thành tốt công việc mà Sir Alex để lại. Ảnh: Internet |
Dù MU vốn nổi tiếng là câu lạc bộ của sức mạnh đoàn kết tập thể, có truyền thống vững chắc, nhưng bản thân mỗi cầu thủ, mỗi ngôi sao thì vẫn là con người, cai quản và tận dụng được khả năng của họ, đắc nhân tâm được họ là một vấn đề lớn, không làm được sớm sẽ khó làm được về sau, khi những phát sinh ngày một nhiều. Tấm gương của Villas Boas với Chelsea còn đó, vẻ sáng sủa và tiếng vang từ báo chí chẳng giúp ông “bình định” được Stamford Bridge, cũng giống như bây giờ, 11 năm làm tốt ở một đội bóng tầm trung chẳng khiến Moyes có sức nặng hơn trong công việc mới toanh ở Old Trafford.
Ở MU hiện nay, những “linh hồn chất Quỷ” như Giggs, Evra, Vidic, Ferdinand mới đem đến cho khán giả “cảm giác” về MU, có thể không phải vì chuyên môn, mà vì họ đã hiểu đội bóng này, gắn bó với đội bóng này đủ để giống như một phần quen thuộc – điều Moyes chưa thể có. Hoặc nếu không phải những lão tướng chinh chiến nhiều năm, thì những ngôi sao sáng giá như Rooney, Van Persie, Juan Mata, Kagawa mới là những người nắm giữ sự kỳ vọng, tình cảm yêu mến từ người hâm mộ. Thậm chí, có lẽ cả một cầu thủ trẻ như Januzaj hay “anh công nhân” Valencia còn có nhiều ấn tượng trong tâm trí người ta hơn là vị huấn luyện viên đương thời.
Nếu như nói Sir Alex là một tượng đài khổng lồ, lấn át tất cả mọi siêu sao, là gốc rễ của mọi thành công, là “tất cả” của MU suốt 26 năm “cai trị”, thì David Moyes giống như một chiếc lá ở đâu rụng xuống, mất hút giữa khoảng trống mênh mông mà Sir để lại. Moyes không hẳn có lỗi vì làm MU đi xuống, bởi giữ cho Quỷ đỏ đi thăng bằng trên sợi dây đẳng cấp là một công trình quá lớn của Sir Alex, chỉ có điều, để nắm lấy cơ hội thăng hoa sự nghiệp, Moyes phải trả giá bằng sự nghi ngờ, áp lực, sự chê bai khi kết quả quá tồi, vậy thôi.
Tìm đâu dáng vóc người thuyền trưởng?
Dẫn đầu một đạo quân chinh phạt, một thế lực hùng dũng vươn tới những đỉnh cao, đó chẳng thể là một vị tướng rụt rè, uể oải. Cứ thử hình dung những cầu thủ MU cố gắng chơi bóng theo chiến thuật của huấn luyện viên nhưng không hiệu quả, khi bế tắc họ nhìn về băng ghế huấn luyện, và ông ta ngồi thượt ra ở đó, thẫn thờ nhìn vào sân. Moyes không la hét, Moyes không giận dữ, Moyes không quát nạt, Moyes không chạy bên đường pitch, không lao xồng xộc vào phòng thay đồ. Không, vấn đề không phải tính cách ôn hòa hay cái gì đại loại thế, đơn giản là chính ông cũng mù mịt, cũng bó tay khi các học trò gặp khó.
"Quỷ đỏ" đang dần mất chất bởi những pha bóng vô hồn và bế tắc. Ảnh: Internet |
Những cái ôm đầu, tư thế cúi gằm xuống đất, vẻ mặt bất lực, Moyes cứ thường xuyên để nó xuất hiện, thường xuyên như những quả tạt không cần quan sát của Young vậy. Một con tàu lớn lao giữa bão giông không thể có một vị thuyền trưởng quen gục ngã, quen im lặng, dễ đầu hàng như thế được. Moyes không phải Mou, không phải Pep, ông chẳng có gì để mắng mỏ, để thúc giục các cầu thủ, những gì ông đưa cho họ hình như quá ít ỏi để vượt qua những khó khăn tầng tầng lớp lớp mà một đội bóng lớn như MU phải đối mặt.
Vóc dáng của người thuyền trưởng mờ nhạt, chiến thuật cứ đều đều, quẩn quanh, chưa có lối thoát. Công thần già nua, nhiều người sắp từ giã, rồi những cái tên hạng khá với cách chơi tù túng không thể phát triển thêm, rồi sự bất cập trong việc sử dụng các ngôi sao khiến nhiều người dở hơn khả năng họ có. Từ khi Moyes đến, điểm sáng le lói duy nhất là cơ hội thể hiện mà ông dành cho Januzaj, mà thật ra chính Januzaj với sức trẻ và sự táo bạo cũng đã “cứu” Moyes phần nào khỏi những trận cầu thiếu ý tưởng, thiếu niềm tin chiến thắng.
Một đợt thay máu rất rầm rộ đang chờ MU vào mùa hè, có thể là cả nửa đội hình. Nhưng với những “ngôi sao” mới nếu MU mua nổi, David Moyes sẽ có gì để tổng hợp và phát huy họ, khi đã gần qua mùa giải đầu tiên, tính đa dạng chiến thuật, sức truyền lửa, sự khôn khéo của ông vẫn cứ còn là “tiềm ẩn”? Câu hỏi này có vẻ xa xôi, nhưng nó sẽ đến gần nhanh lắm.